Bài thơ "Đừng tưởng" làm bão trên cộng đồng mạng

ĐỪNG TƯỞNG 
Đừng tưởng cứ núi là cao.. Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm.. Không nghe là điếc không trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sư.. Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang.. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say.. Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên.. Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
-------------------- ☆☆☆☆☆ --------------------
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!

Nguồn: Sưu tầm - Author: Anonymous
------------------------------------
Tặng thêm bạn đọc 4 bài Thơ hay của Nguyễn Thế Hoàng Linh

1080

Em hỏi 1080
Chị ơi nỗi nhớ thì lông màu gì?
Chị tổng đài giọng nhu mì:
À nhiều màu lắm vặt đi vẫn nhiều,
Hình như là bạn đang yêu?!
Không, em chỉ hỏi những điều hồn nhiên.
Phải chăng là bạn bị điên?
Vâng, điên thì mới phí tiền hỏi han.
Xong xuôi hết 49 ngàn.
-----------------------------
Trải chiếu trông trăng
Cụ bà trải chiếu ngoài sân
Cụ ông đập đập hai chân vào ngồi
Chán ghê! Hết thuốc lào rồi.
Trưa vừa rào lại đấy thôi quên à?
Tôi bảo hết thuốc lào mà
Cơm vừa xong nấu cháo gà gì ông?
Điếc rồi! thế có chán không?
Giờ này còn định ra sông tắm trời?
Ông đúng là đồ giở hơi.
Giở hơi mà lại biết bơi đó bà.
Ông bảo gì mà cháy nhà?!
phủi phui cái miệng không là chết oan!!!!!!!!
--------------------------------
Vô lý
Thật là vô lý làm sao?
Thật là vô lý! 
 thật sao? 
Thật mà!
Vô lý đến thế cơ à?
Còn hơn thế nữa quá là nhố nhăng!
Văn thơ thì viết một đằng,
Sống thì một nẻo, tẳng tăng tứng từng......(còn nữa ...google search, please...)
---------------------------------

Thiên tài
Ngồi trong lớp chẳng chép bài
thì ta có phải thiên tài không đây
Trông kìa có cái con cầy
Cũng bài không chép làm thầy cho tôi
 tất nhiên là phịa ra rồi
Giờ tôi đang ngổi đang ngồi trong ai

Những thằng ngu chẳng chép bài
Thì hay giở giọng thiên tài như ta
Con ơi con đúng là gà
Thiên tài còn nhục hơn là thiên tai

Những thằng sức rộng vai dài
mà không gánh nổi một vài cơn đau
Thì làm sao hiểu cho nhau
Thiên tài cũng chỉ ăn rau như người

Nói câu này cấm nhếch cười
Chó thiên tài cũng rượi rười ăn phân
Làm sao em biết tôi cần
tôi ngu em đến đỡ đần cho tôi. 
-----------------------------------------
Em đi từ A đến B
Em vơi đi được khoảng C nỗi buồn
nắng thêu lên cánh chuồn chuồn
mưa trượt máng lá
gió luồn kẽ răng
như thì thầm với em rằng
nỗi buồn cũng cạn như xăng thôi mà

PS: one more Poem
"Ai là người bấm Like đầu tiên
Sẽ là người gặp nhiều may mắn
Ai bấm Like thứ hai chắc chắn
Sẽ là người đứng đắn, hoặc không
Một chiếc Like trôi nhẹ trên sông
Em vớt lấy rồi thả vào bể cá
Anh hãy nuôi con Like này nhá
Cho đỡ buồn những lúc không em
Mỗi lúc buồn giở Like cũ ra xem
Hình dung cách mà em bấm nó
Chợt thấy rằng bấm Like đâu khó?
Hiểu điều này, ta đã bớt yêu em"
(N.T.H.L)
 — cùng với Nguyễn Thế Hoàng Linh

Thơ chế 'Đừng tưởng'
Đừng tưởng cứ núi là cao / Cứ sông là chảy, cứ ao là tù.


Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc, không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là tốt, cứ ừ là ngoan.

Đừng tưởng cứ giàu là sang
Cứ im lặng tưởng là vàng đến ngay
Đừng tưởng nốc rượu là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm

Đừng tưởng giặc ở ngoại xâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương

Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà

Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi

Đừng tưởng gần nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường

Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình
Đừng tưởng có ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền

Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần
Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ

Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn

Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo.

----------------------------------------------
Đừng tưởng cứ lợn là heo
Cứ cọp là hổ, cứ beo là hùm
Đừng tưởng cứ gấu là trùm
Vâng dạ là lính, om xòm là say
Đừng tưởng cứ hát là hay
Cứ múa là đẹp, cứ quay là cuồng
Đừng tưởng cứ rồ là điên
Cứ hâm là hấp, cứ miền là là quê
Đừng tưởng cứ hút là phê
Cứ thuốc là lắc, cứ dê là xồm
Đừng tưởng cứ dễ là ôm
Thò tay một cái là mồm lìa răng
Đừng tưởng đêm sáng là trăng
Gió to là bão, cứ bằng là ngang